Đợi đến khi thi thể của Đào Ất bị đốt gần hết, thì mấy con côn trùng cũng không còn chui ra từng đoàn từng đoàn một nữa, Cố An Nhiên mang theo mọi người rời khỏi nơi này, bởi vì đám thái giám kia đã chết, bên Nghiệp Thành nhất thời sẽ không có ai đuổi theo.
Đào Thất vẫn không có cái gì khác thường, vẫn chưa làm ra chuyện gì nguy hiểm hoặc chuyện khác người.
Thật vất vả mới ra khỏi đường núi đen này, lại cộng thêm đi mất mấy ngày, cuối cùng đã tới một trấn nhỏ có người ở.
Thế nhưng, Cố An Nhiên càng buồn bực, trải qua một hồi lăn qua lăn lại như thế, sợ là thời gian lúc trước tính đến Viên Châu càng chậm trễ rồi.
Bọn họ tìm một khách trạm nhỏ tạm ổn để ở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây