Nếu đúng như vậy, có thể giải thích được sát khí như có như không mà lão thôn trưởng và dân làng cố ý che giấu.
Đào Vọng Đường được người hầu dìu đến trước mặt Cố An Nhiên: "An Nhiên cô nương, ta nghĩ cô nói đúng, nếu không tổ tiên của ta không thể nghỉ ngơi ở đây mà bình yên vô sự trở ra.
Đại Cường nhìn chăm chú vào một nơi, yên lặng lau nước mắt: "Bọn họ thật vô nhân đạo, trẻ sơ sinh còn đang bồng trên tay cũng bị bọn họ giết.
Cố An Nhiên nhìn theo ánh mắt của Đại Cường, nhìn thấy trong góc có một bộ hài cốt là nữ, trên tay bộ hài cốt kia còn ôm một bộ xương nhỏ.
Nhị Cường dù không khóc, nhưng trong mắt cũng có lửa giận: "An Nhiên cô nương, tuy họ chèn đá lên trên, nhưng ba người chúng ta hợp lực hất nó ra vẫn được chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây