Nghe được tiếng bước chân của Cố An Nhiên, Dạ Tu Mặc xoay người, bên môi gợi lên một nụ cười đẹp: "An An, nàng đến rồi sao?
“Đom đóm này đẹp không?" Dạ Tu Mặc nhìn Cố An Nhiên như một đứa trẻ mong được khen thưởng.
Giờ phút này, mặt nước Kính Hồ bị gió nhẹ thổi lên nếp uốn, ánh trăng màu bạc nhu hòa chiếu trên mặt hồ, hồ nước lóe lên những đốm sáng lốm đốm dịu dàng, ngàn vạn con đom đóm, bay múa trên mặt Kính Hồ Hồ.
“Đẹp, đom đóm này là ngươi tìm được sao?" Cố An Nhiên biết rõ còn cố hỏi.
“Phải, nhưng nàng sẽ không biết bí mật khác đâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây