Sau khi giao rau xong, nàng rời khỏi cổng thành Mặc An, tháo bỏ mặt nạ da người do Cốc Lão Đầu làm ra, trở lại dáng vẻ ban đầu. Nàng còn mang Ngân Dạ ra khỏi không gian, chuẩn bị để nó theo nàng trở lại trong doanh trại thung lũng.
Tuy nhiên, ngay khi Cố An Nhiên chuẩn bị lên ngựa, Ngân Dạ đột nhiên bay tới trước mặt con ngựa, nhe hàm răng sắc nhọn, gầm lên. Đây chỉ là một con ngựa bình thường, làm sao có thể chịu được tiếng gầm rú của sói vương biến dị? Nó có cảm giác như cả bốn chân đều mềm nhũn, sợ hãi ngã xuống đất.
Cố An Nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Ngân Dạ nói: “Ngươi doạ nó đến tê liệt cả rồi. Ngươi xem, bây giờ ta phải cưỡi cái gì đây?
Ngân Dạ dùng móng vuốt phẳng bộ lông trên chân, nửa quỳ xuống trước mặt Cố An Nhiên. Cố An Nhiên cau mày: “Ngươi có ý gì?
Ngân Dạ tỏ ra kiêu ngạo: “Lên đi. Lời nói ngắn gọn, súc tích, không dài dòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây