Sau khi Đại Cường nói xong, hắn ta dẫn Cố An Nhiên vẫn chưa chấp nhận cái tên Phương Thuý Hoa này, đi vào trong thành.
Binh lính canh cổng thành vẫn yên lặng nhìn Đại Cường, Cố An Nhiên vào trong thành mới thấp giọng hỏi: "Ngươi còn có muội muội sao?"
Không cần nói cũng biết, đây có lẽ là một câu chuyện bi thương, nếu không thì với tính tình của Đại Cường và Nhị Cường, muội muội bọn họ chắc chắn được che chở đến vô cùng hạnh phúc..
Quả nhiên, nụ cười trên mặt Đại Cường nhạt đi: "Muội muội ta … năm mười mấy tuổi cùng mấu thân ta đi ra phố, không cẩn thận bị một người ăn mày bắt đi."
"Sau đó, phụ thân mẫu thân ta đã huy động tất cả giả trẻ trong thôn mà vẫn không tìm được muội muội trở về. Mẫu thân ta vì việc này tự trách mình đến sinh bệnh."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây