Nhị Cường cảm thấy suy nghĩ này của ca ca mình rất đúng, nhưng lại không biết tại sao ca ca mình lại liên hệ chuyện này với chuyện An Nhiên cô nương mất mạng.
Hắn ta kiên nhẫn hỏi: "Vậy thì sao?"
Đại Cường liếc nhìn Nhị Cường, dáng vẻ như đang nhìn một kẻ ngốc: "Cho nên An Nhiên cô nương bây giờ chắc chắn là linh hồn, cho nên thân thể và khuôn mặt nàng ấy đều trở nên sạch sẽ."
Hai tay Nhị Cường vỗ nhẹ lên khuôn mặt mình, cố gắng điều khiển cái đầu ong ong của mình.
Hắn ta chỉ vào ngọn đuốc cách đó không xa: "Ngươi nhìn xem, ở đó có cái gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây