“Thần Vương, ta nghĩ người vẫn nên suy nghĩ kỹ về lời đề nghị của ta, ta nghĩ là người sẽ không quên mẫu phi của người chết như thế nào đâu nhỉ. Nữ tử mặc đồ trắng lạnh lùng nói, không hề để ý đến sự thờ ơ của Thiên Vũ Trạch.
Nếu như Tô Ngưng Nguyệt ở đây thì nhất định có thể nhận ra người này chính là nữ tử mà nàng chạm mặt ở trên phố lần trước, mặc dù không nhìn thấy mặt nhưng ngoại hình và khí chất ở trên người đều giống.
“Hư…ta đang nghĩ tại sao ngươi lại biết mẫu phi của ta chết như thế nào? Cái chết của mẫu phi mình được đề cập đến, vẻ mặt của Thiên Vũ Trạch cũng không có gì thay đổi, như thể là đã lãng quên đi chuyện đó rồi vậy.
“Người cũng không cần quan tâm tại sao ta lại biết, vậy thì người có muốn báo thù không, người huynh trưởng không quan tâm đến cảm giác của người mà trực tiếp giết chết mẫu phi của người? Đừng nói là người không hận, ai mà tin được chứ? Nữ tử mặc đồ trắng cũng thản nhiên nói.
“Yo! Ngươi cũng nói rồi, ai mà biết được chứ? Thiên Vũ Trạch vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngứa đòn kia, ngáp dài rồi nói với nữ tử mặc đồ trắng kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây