Tô Ngưng Nguyệt cũng tận hưởng sự vỗ về của Thiên Vũ Trạch, bao nhiêu lâu rồi không được nhìn thấy hắn, bây giờ nàng cũng không còn ghét cái cảm giác này nữa.
“Ngoan lắm. Lần này Thiên Vũ Trạch thấy mình xoa đầu Tô Ngưng Nguyệt mà nàng không phải đối, hắn hôn lên mặt nàng, nhẹ nhàng nói.
Mặt của Tô Ngưng Nguyệt ửng hồng, đã lâu như vậy rồi, một khi Thiên Vũ Trạch trêu chọc nàng, vẫn không thể bình tĩnh được.
Hai người cứ ôm nhau như vậy, hấp thu hơi ấm trên người đối phương, như thế là hai người muốn hòa vào làm một vậy.
“Chúng ta thật sự phải có chiến tranh sao? Tô Ngưng Nguyệt có chút do dự nói, suy xét xem rốt cuộc có nên nói ra những lời này không, nhưng cuối cùng nàng vẫn nói ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây