Thấy Thiên Vũ Trạch phản ứng, Tô Ngưng Nguyệt cười lạnh một tiếng, quả nhiên là nàng đoán đúng rồi, Thiên Vũ Trạch như thế này thật sự khiến người ta không thể vui vẻ nổi.
“Thiên Vũ Trạch, Thiên Vũ Hàn không nợ ngươi cái gì cả, liên quan đến cái chết của mẫu phi ngươi, ta không biết là có phải Thiên Vũ Hàn làm hay không, nhưng chàng tuyệt đối sẽ không làm ra việc xử tử bà ta rồi lại còn cắt lưỡi của bà ta đây, nếu không thì chàng sẽ chỉ cắt đi cái lưỡi của bà ta, sẽ không làm cả hai chuyện như thế này đâu. Tô Ngưng Nguyệt nói.
“Còn nữa chính là, cho dù chàng có lòng muốn giết mà ta, nhưng nể mặt ngươi, chàng vẫn sẽ nương tay, còn nữa nếu như người còn muốn lợi dụng sự mềm lòng của chàng để làm tổn thương chàng thì ta sẽ không tha cho ngươi đâu, có ta ở đây chuyện này ngươi vĩnh viễn sẽ không bao giờ làm được, cùng lắm thì ta giết chết ngươi, chứ cũng không để chàng bị tổn thương. Tô Ngưng Nguyệt nói, Thiên Vũ Trạch nhìn ánh mắt của nàng, có thể nhìn rõ sát ý ở trong đó, nàng thật sự là muốn giết hắn ta.
Thiên Vũ Trạch có chút kinh ngạc, không tin nổi nhìn Tô Ngưng Nguyệt, không ngờ nàng sẽ nói ra những lời như thế này.
“Đừng làm trái ý ta, nếu không thì cứ thử xem. Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy sự hoài nghi trong đáy mắt Thiên Vũ Trạch nên lạnh lùng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây