Không nhìn rõ sắc mặt, nhưng có thể cảm nhận được khí áp trên người của Thiên Vũ Hàn bây giờ khá thấp, hắn cứ yên lặng như vậy ngôi ở bên giường của Tô Ngưng Nguyệt, không động đậy cũng không lên tiếng, chỉ ngồi như vậy thôi.
Đến khi Tô Ngưng Nguyệt tỉnh dậy liền cảm nhận được một luồng khí áp thấp, lập tức nói cho nàng biết là có ai đó đang tức giận.
Tô Ngưng Nguyệt kéo ống tay áo của Tô Ngưng Nguyệt, giọng điệu mang theo chút nũng nịu mà bản thân nàng cũng không phát hiện ra: “Thiên Vũ Hàn, ta khát nước.
Thiên Vũ Hàn không nói gì chỉ lạnh lùng quét mắt qua Tô Ngưng Nguyệt, trong ánh mắt không có chút cảm xúc gì, nhưng vẫn đứng dậy và đi rót nước cho Tô Ngưng Nguyệt.
Thiên Vũ Hàn mặt hằm hằm cầm cốc nước đi tới, không đưa nó cho Tô Ngưng Nguyệt mà cầm cốc nước đặt lên miệng Tô Ngưng Nguyệt và đợi nàng uống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây