“Đừng kích động, lắc nữa sẽ dạy nàng cưỡi. Thiên Vũ Hàn gõ vào đầu nàng, Tô Ngưng Nguyệt tùy ý xua tay, đầu cũng không thèm quay lại, không chớp mắt nhìn những con ngựa ở trong trường đua.
Khóe miệng Thiên Vũ Hàn khẽ co giật vài cái, một người sống sờ sờ như hắn mà không bằng con ngựa kia hay sao?
Tô Ngưng Nguyệt nhìn những con ngựa to gấp đôi trước mắt mình, khóe miệng khẽ co giật, hoàn toàn khác xa so với cao lớn oai phong trong niềm tin của nàng, tại sao ngựa của mình lại nhỏ như vậy?
Có chút oán hận nhìn Thiên Vũ Hàn ở bên cạnh, Thiên Vũ Hàn dắt một con ngựa màu nâu đỏ, da của con ngựa sáng bóng, tại sao ngựa của bọn họ lại không giống nhau.
Thiên Vũ Hàn nhìn biểu cảm của Tô Ngưng Nguyệt mà buồn cười, hắn giải đáp thắc mắc của nàng: “Nàng chưa cưỡi ngựa bao giờ, loại ngựa to lớn như thế này không hợp để nàng cưỡi, bây giờ nàng chỉ có thể cưỡi loại ngựa con ngoan ngoãn này thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây