“Bởi vì không muốn nhẫn nhịn nữa. Thiên Vũ Hàn nhìn người ở bên cạnh nói.
Tô Ngưng Nguyệt cũng không hỏi thêm nữa, mà chỉ đứng sóng đôi cùng với Thiên Vũ Hàn trên tường thành, nhìn đoàn người sắp sửa biến mất.
“Đi thôi. Thiên Vũ Hàn cũng không tâm trí để xem nữa, dắt tay Tô Ngưng Nguyệt đi xuống khỏi lầu cổng thành.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn vẻ mặt hờ hững, không thấy bất cứ biểu cảm nào của người kia, nhưng Tô Ngưng Nguyệt có thể cảm nhận được, tâm trạng lúc này của Thiên Vũ Hàn không ổn chút nào.
Đệ đệ vẫn luôn khá thân thiết với mình, có thể nói là người nhà, nhưng không ngờ đến cuối cùng vẫn chỉ có một thân một mình, không có bất cứ sự thân thiết nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây