Thiên Vũ Hàn nhéo cái mũi đỏ ửng của Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt gật gật đầu, nghĩ tới có hơi chút sợ hãi, nếu lúc đó nàng thật sự không có chú ý, giết chết Dật phi là chuyện nhỏ, nhưng nghĩ đến những ngày sau này mình là một tên ngốc, sao mà không thấy sợ hãi chứ.
“Giờ biết sợ chưa? Thiên Vũ Hàn nhìn mặt Tô Ngưng Nguyệt hiện lên một tia sợ sệt, liền đùa nàng một chút.
“Thì ta biết sai rồi! Nhưng vừa rồi chàng dọa ta sợ nha. Tô Ngưng Nguyệt đã biết sự tình này, nhưng vẫn oán giận nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn tâm trạng tốt bỏ qua cho nàng, từ trong ống tay áo của mình móc ra một cái bình sứ màu trắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây