A Hỉ còn chưa nói xong, ánh mắt cay nghiệt của Dật phi đã bắn về phía A Hỉ, lạnh lùng nói: “Ta nói lui ra!
A Hỉ vừa uất ức vừa sợ hãi, nàng ta chỉ lo lắng cho nương nương mà thôi, cuối cùng A Hỉ chỉ có thể không tình nguyện đi ra ngoài.
Trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng bước chân dần dần biến mất. Tô Ngưng Nguyệt nhìn một đôi chủ tớ kia, không có biểu cảm gì, như người ngoài đang xem một vở kịch khôi hài.
“Bây giờ ngươi vừa lòng chưa? Giọng Dật phi khàn khàn vang lên, Dật phi vẫn là người lên tiếng trước, đánh vỡ sự yên lặng trong gian phòng này.
Tô Ngưng Nguyệt nhướng mày từ chối cho ý kiến, nàng vừa lòng, nhưng chỉ trong phương diện này mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây