“Sau này ta sẽ không cố ý nhắm vào bà ta, người bên dưới cũng không có gan đi làm điều đó, chỉ cần bà ta thành thật một chút, không làm những chuyện nực cười, sẽ không làm gì bà ta cả. Không còn việc gì thì ngươi ra ngoài đi.
Giọng Thiên Vũ Hàn có chút mệt mỏi, còn có chút thất vọng, nói xong liền cho Thiên Vũ Trạch ra ngoài.
Thiên Vũ Trạch nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Thiên Vũ Hàn, hắn ta biết bản thân không thể nói tiếp nữa, hôm nay về cơ bản đã chạm đến giới hạn của Thiên Vũ Hàn, không nổi giận với hắn là tốt lắm rồi, hiện tại vẫn là nên để tâm trạng hắn bình tĩnh lại một chút.
Hôm nay không tức giận, có thể vẫn là nể mặt hắn, hơn nữa chuyện mẫu phi làm trước đây hắn cũng hiểu biết chút ít, không ra tay với mẫu hậu, đã là cực hạn rồi. Hơn nữa còn nể tình sự cống hiến của hắn với đất nước, chuyện sau này hắn cũng không rõ lắm, hoàng huynh của hắn sẽ không bỏ qua cho mẫu phi sao?
“Vâng, thần đệ cáo lui. Thiên Vũ Trạch trực tiếp lui xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây