Các đại thần trong triều và Thái hậu nương nương đang ăn chay niệm phật đều có âm mưu riêng của mình về chuyện lập thái tử.
Chẳng trách, chẳng trách sao Thái hậu muốn chia rẽ hai người bọn họ, vì nếu không làm vậy thì người khác làm gì có cơ hội? Tô Ngưng Nguyệt có chút đau lòng nhìn người đang rảnh rỗi ngồi phía dưới, mỗi lần hắn về đều bị bao quanh bởi một đám chó sói hổ báo đủ cả, lúc đó hắn còn nhỏ như vậy mà làm thế nào trở thành như bây giờ chứ.
Có thể chắc chắn là dự đoán chuyện Dật phi mang thai mà lúc ấy Thái hậu dùng Dật phi để chia rẽ bọn họ, chỉ là không nghĩ tới Dật phi lúc ấy đã có thai nên bây giờ cũng hối hận muốn chết, ăn trộm không xong còn mất một nắm gạo.
Tô Ngưng Nguyệt cũng không có hỏi chuyện liên quan đến đứa trẻ trong bụng Dật phi vì nàng tin tưởng Thiên Vũ Hàn, nếu hắn nói đứa bé kia không phải của hắn thì nàng sẽ tin hắn, yêu một người không phải là nên ở những lúc quan trọng mà thể hiện sự tín nhiệm của mình cho người đó sao.
Bây giờ nàng đã hiểu rõ nguyên nhân hậu quả và cũng hiểu vì sao lúc Dật phi tỉnh lại cũng không cắn nàng, tuy nàng ta muốn làm hại nàng nhưng nàng ta vẫn giấu chuyện nàng mang thai với Thái hậu vì nếu Thái hậu biết thì rất có thể sẽ nổi sát tâm. Dù sao Thái hậu cũng không muốn có thêm người tranh đoạt vị trí thái tử, tuy là còn chưa biết giới tính của đứa nhỏ nhưng đứa trẻ này mà sinh ra thì vị trí thái tử chắc chắn là của nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây