Trước khi Tô Ngưng Nguyệt té xỉu không hề nghĩ đến những thứ như ta thất bại, ta quá mệt quá mà là nàng khiến cho môn phái chuyển kiếp quá mất thể diện nên không có mặt mũi gặp bọn họ.
Ánh sáng màu trắng chợt lóe lên, Tô Ngưng Nguyệt biến mất rồi bốn phía trở nên yên tĩnh và trở về một mảnh đen nhánh, không thấy thứ gì.
Bên ngoài bảo tháp tám tầng, Tô Ngưng Nguyệt nằm nhắm mắt trên cỏ, ánh sáng mặt trời chiếu trên người nàng mà phía sau là một thảm cỏ và các loại thực vật, mang đến một cảm giác rất duy mỹ.
Nơi này là một bộ vẽ ý muốn gọi mọi người hướng tới cuộc sống không buồn lo. Mọi người có đất của mình, muốn ăn cái gì thì tự mình sung túc làm việc, có một loại cảm giác ở bên ngoài vườn đào và cũng không bị bên ngoài quấy rầy.
Nuôi một người bạn lông xù nhỏ nhỏ để bầu bạn với ngươi. Mà Mao Mao lúc này đang đứng cạnh bên đầu Tô Ngưng Nguyệt, mặt đầy nghi hoặc nhìn nàng, nó chỉ ra ngoài hóng gió một xíu mà sao khi trở lại nàng đã hôn mê nằm đây, đã xảy ra chuyện gì thế?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây