Cả hai không có gì thay đổi cả, bước chân Thiên Vũ Hàn vẫn tiếp tục đi về phía trước, Tô Ngưng Nguyệt vẫn nhắm mắt như cũ, đôi tay vòng qua cổ Thiên Vũ Hàn, tựa như nàng chưa từng nói gì.
Rất nhanh đã đến Trường Nhạc Cung, Tố Trinh đứng ở cửa cung. Lúc trước Hoàng Thượng bảo bọn họ đi về trước, nàng ấy không yên lòng về nương nương, nhưng lại không thể làm trái mệnh lệnh của Hoàng thượng.
Đành phải đi về trước, nhưng mà trong lòng nàng ấy nôn nóng bất an, không có cách nào ngồi yên ở trong phòng, nên đi ra cửa cung chờ Tô Ngưng Nguyệt trở về.
Nhìn thấy từ xa có hai người đi đến, Tố Trinh cũng không ngạc nhiên, suy cho cùng Thiên Vũ Hàn đã vì Tô Ngưng Nguyệt mà làm không ít chuyện kinh thiên động địa, như này rất đỗi bình thường.
Hơn nữa chuyện giữa nương nương và HoàngtThượng, nàng ấy cũng không cần phải lo lắng, tấm lòng của Hoàng thượng đối với nương nương ngay cả nàng ấy cũng có thể cảm nhận được. Chỉ cần trái tim của Hoàng thượng vẫn luôn hướng về nương nương, thì có chuyện gì mà không thể vượt qua chứ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây