Dật phi càng nghĩ càng khó chịu, càng căm hận Tô Ngưng Nguyệt hơn. Tô Ngưng Nguyệt, ngươi đắc ý không được bao lâu đâu, ta không đối phó được ngươi, nhưng vẫn còn có người khác, người đó vẫn luôn yên lặng dõi theo ngươi, chỉ cần ngươi để lộ ra sơ hở thôi, người đó lập tức sẽ cho ngươi một đòn trí mạng.
Trong lúc Dật phi ngẩn người, không biết làm sao Tô Ngưng Nguyệt lại đi tới trước mặt Dật phi, Dật phi khôi phục tinh thần, nhìn chằm chằm vào Tô Ngưng Nguyệt, khó hiểu nhìn nàng, sao nàng lại đến trước mặt nàng ta rồi?
Thiên Vũ Hàn nhìn hành động của Tô Ngưng Nguyệt, thấy nàng đi về phía Dật phi, hắn lập tức cảm thấy không ổn, bước nhanh đến bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, ôm lấy bả vai nàng, không cho nàng có thêm bất cứ hành động nào khác.
Tô Ngưng Nguyệt đang muốn hành động, đột nhiên bị một người ngăn lại, trong lòng không vui vẻ, quay đầu lại nhìn xem là ai đang ngăn cản nàng, nàng phải dạy dỗ hắn một trận, xem thử về sau hắn còn dám ngăn cản nàng hay không.
Sau khi quay đầu, nàng nhìn thấy một gương mặt tuấn tú vô địch, vẻ mặt lạnh lùng, không có bất kỳ biểu cảm gì thừa thãi, ánh mắt sâu thẳm khó đoán. Khiến người khác không ra bất cứ tình cảm nào, ngũ quan của hắn kết hợp lại, quả thật có thể nói là tuấn mỹ vô song.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây