Ngoài điện Vương công công nhìn đế vương giống như một người bình thường vậy, sâu trong nội tâm cũng thở dài một hơi, vận mệnh trêu người a. Hắn vốn không muốn quấy nhiễu Hoàng thượng nhưng đây cũng là sự tình cấp bách hắn không trì hoãn nổi a. Nhưng nhìn thấy một màn này hắn còn chưa nhẫn tâm quấy rầy a. Bên ngoài Vương công công chần chừ không quyết định lại khiến Thiên Vũ Hàn trong điện cảm nhận được, ánh mắt thâm sâu âm u liếc nhìn Tô Ngưng Nguyệt đang lẳng lặng nằm trên giường một cái rồi khôi phục bình tĩnh như thường lệ, không phải là không đau, chẳng qua hắn là một đế vương, hắn không thể.
Phân phó cung nữ hầu hạ bên cạnh: "Chiếu cố nương nương các ngươi cho thật tốt, không có ta phân phó, ai cũng không được phép vào đây, nếu là Dật phi xảy ra điều bất trắc gì thì các ngươi đều chôn theo đi" Thiên Vũ Hàn thả ra khí thế trên người, khí thế đế vương phóng thích ra còn ai có thể chịu đựng nổi chứ? Ùm môt tiếng, các cung nữ đều quỳ xuống run lẩy bẩy đáp: "Vâng...vâng..."
"Còn có các ngươi." Thiên Vũ Hàn nâng cao giọng: "Nếu như độc của Dật phi không giải được, các ngươi đều giống như Dật phi đi, nếu như ngay cả độc mà các ngươi cũng không giải được thì còn muốn nuôi các ngươi làm gì chứ? Hả!" Các thái y kinh hoảng run rẩy quỳ xuống, Thiên Vũ Hàn ngăn bọn họ lại.
"Các ngươi cũng đừng quỳ cho ta, nghiên cứu phương pháp giải độc cho thật tốt, nếu không chính các ngươi tự hiểu rõ." Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nói với đám thái y.
"Vâng...vâng vâng..." Nhóm thái y trăm miệng một lời đáp ứng, e sợ chậm một chút liền bị Hoàng thượng trị tội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây