Nếu là bình thường hắn nhìn hình ảnh nàng kiều diễm như vậy, thì đã sớm bắt đầu động tâm sinh ý, nhưng bây giờ nhìn thấy nàng như thế này, hắn không còn cảm thấy loại suy nghĩ đó nữa, hắn chỉ dần dần cảm thấy đau khổ và bất lực.
Khi hắn lau khăn lên cánh tay của Dật phi, hắn nhìn thấy một vết màu xanh tím, trong mắt hắn hiện lên một tia lạnh lãnh, ánh mắt lại rơi vào cánh tay của Dật phi, dùng ngón tay chậm rãi xoa xoa, lúc này mắt hắn đã đẫm lệ. Tất cả đều là đau lòng.
"Dật phi, Trẫm xin lỗi, Trẫm xin lỗi, tất cả đều là lỗi của ta." Thiên Vũ Hàn nắm lấy tay Dật phi, đặt lên mặt hắn và chậm rãi sám hối.
"Chờ sau khi nàng tỉnh lại, ta sẽ không bao giờ làm nàng giận nữa, từ nay về sau mọi chuyện ta sẽ nghe lời nàng, có được không?!!"
"Hôm nay nhi tử của chúng ta còn đọc một bài luận, nàng có muốn nghe nó đọc không? Ta nghe phu tử nói rằng bọn chúng đều rất thông minh."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây