“Tiểu thư, nhìn người kia. Ngọc Nhi chỉ vào một người ở nơi xa, nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn quanh, nhìn thấy một thiếu niên tuấn mỹ đang đứng ở đó, nhìn qua mới ngoài hai mươi, mặc dù ăn mặc không sang trọng nhưng vẫn sạch sẽ, tạo cho người ta cảm giác hào hoa phong nhã, toát ra khí chất của một thư sinh.
"Chưởng quầy, ta là Ngô Tú Tài người làng bên. Nương tử của ta rất thích bánh mây của tiệm các ngài, nhưng ta..."
Nói xong, người thanh niên y phục trắng chợt do dự, dường như có điều gì khó nói, suy nghĩ những điều mình muốn nói rồi lắc đầu.
Chưởng quầy sốt ruột: “Ta nói này Ngô Tú Tài, ngươi muốn mua gì thì nói đi, ta còn phải buôn bán, người mua đồ nhiều như vậy, ta cũng không có thời gian ở đây tiếp đón ngươi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây