Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thế nào cũng không ngờ tới, đến cổ đại rồi vậy mà vẫn sẽ gặp phải loại người cực phẩm như vậy, thực sự là hết nói.
Vị vú già kia cũng nói: "Lão nô phải nói một câu không dễ nghe rằng, vị phu nhân kia là kẻ hồ đồ, người nói xem, nam tử nhà vị Nguỵ Quốc phu nhân kia, ai ai cũng là nhân tài trạng nguyên, làm chính thê ai mà không tốt chứ? Cứ phải đi làm thiếp.
Người nói, một tiểu thư vốn dĩ được yêu chiều trong tay mình rồi, vậy mà lại bị bà ta làm cho thành một dã nha đầu như vậy, nói thật thì, phàm là người trong kinh thành, ai mà đồng ý cưới nữ nhi bà ta cơ chứ. Nhưng mà người lại xem lại xem đích nữ của phủ Nguỵ Quốc Công người ta, sớm đã được Vương Phủ người ta nhắm trúng rồi, chỉ yên tâm mà đợi trở thành Vương Phi thôi. Theo ta thấy à, vị phu nhân này lần này lại không biết định làm ra chuyện ngu ngốc gì nữa.
Tô Ngưng Nguyệt không thể hiểu nổi, một người có thể thất bại trong việc làm người tới cái mức độ này sao, ngươi nói mình ghét làm chủ mẫu thì cũng thôi bỏ đi, dù sao chẳng có mấy người thực sự thích làm thiếp đâu, nhưng mà đến cả một người làm nô tài trong một đại gia tộc cũng khinh thường ngươi, ngươi nói xem ngươi phải thất bại đến mức độ nào cơ chứ.
Chương Dự tiếp lời nói: "Bất luận thế nào, muội cũng phải tránh xa bà ta ra một chút, hai mẹ con nhà đó, đều không phải hạng người tốt gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây