Sau đó lại nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Con xem xem, con là muội muội của Dự Nhi nhà chúng ta, Nguyệt Nhi nhà ta lại là biểu muội của Chương Dự, đây còn không phải là duyên phận hay sao? Luận về lý, Nguyệt Nhi nhà ta cũng nên gọi con một tiếng biểu tỷ đó.
Còn chưa đợi Nguyệt Nhi kia qua tới nơi, Tô Ngưng Nguyệt lập tức cách xa ra, sau đó nói: "Tiếng biểu tỷ này, ta nhận không nổi. Vị phu nhân này, chúng ta đi trước một bước, người cứ đi từ từ.
Nói rồi, Tô Ngưng Nguyệt liền kéo tay tẩu tử Chương Dự nhà nàng đi mất, bà vú già kia cũng là một người thông minh, biết hai vị này muốn tách bà kia ra, thế là liền tăng tốc độ bước theo, còn dư lại hai mẹ con nhà kia liền đứng ngây ngốc tại chỗ. Một lát sau hồi thần lại, người cũng đã không thấy đâu rồi.
Nước mắt trong mắt Nguyệt Nhi kia liền bắt đầu chảy ra, vị phu nhân kia an ủi nói: "Nguyệt Nhi con yên tâm đi, nương nhất định sẽ giúp con đạt được nguyện vọng, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, còn sợ không khống chế được nàng ta hay sao?
Chương Dự thấy hai mẹ con nhà kia không theo tới, mới thở ra một hơi, sau đó liền giải thích với Tô Ngưng Nguyệt: "Vừa nãy người đó chính là muội muội con vợ lẽ của mẫu thân ta, lúc còn nhỏ được ngoại tổ phụ ta chiều hư, không biết trời cao đất dày là gì, mắt để trên đầu. Nhưng mà lúc đó, ngoại tổ phụ ta vốn dĩ cũng không phải quan lớn gì, mà bà ta cũng chỉ là con vợ lẽ nhỏ bé mà thôi, người tới đề hôn với bà ta cứ luôn không vừa ý với bà ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây