Tô Ngưng Nguyệt nghỉ ngơi mấy hôm, nói thật, mỗi ngày phải ngồi trên xe ngựa thật sự quá là khổ cực, mệt đến mức xương khớp như muốn rời cả ra. Vẫn là giường nệm ở nhà thoải mái mà.
Tô Gia không có thủ tục phải thỉnh an mỗi ngày, hơn nữa, cho dù có thì to nhất trong nhà chính là nương của nàng, cũng sẽ không nỡ để nữ nhi bà ngày ngày phải chịu khổ thế đâu, có thể nói, cuộc sống của Tô Ngưng Nguyệt thật sự là không còn gì mãn nguyện hơn.
Lúc này, nàng còn vừa mới tỉnh dậy, đang ở trong phòng rửa mặt chải đầu, bỗng thấy một nha hoàn hoảng loạn chạy vào, Tô Ngưng Nguyệt nhìn nàng ta một cái: "Gấp như vậy, có chuyện gì sao?
Nha hoàn đó nhìn Tô Ngưng Nguyệt, sau đó bình tĩnh lại một chút rồi nói: "Tiểu thư mau sửa soạn đi, thánh chỉ của Bệ Hạ tới rồi. Tô Ngưng Nguyệt trợn trắng mắt, Thiên Vũ Hàn sao lại biết cách giày vò người ta thế cơ chứ, mới sớm tinh mơ, đưa thánh chỉ cái gì chứ.
Nhưng mà, tuy nàng không nói gì, tốc độ của đám nha hoàn lại tự động nhanh hơn một chút, chẳng bao lâu sau đã sửa soạn cho Tô Ngưng Nguyệt chỉnh tề xong xuôi rồi, Tô Ngưng Nguyệt soi gương ngắm một chút, ừm, cũng không tồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây