Lý Duyệt Dĩnh nhìn ra, vội vàng chặn lại: "Không được nữa, sáng mai ta còn phải tiễn Ngưng Nguyệt nữa? Chàng không được tới nữa.
Bắc Minh Trì thấy nàng ấy thật sự mệt mỏi rồi, thế là hôn nhẹ lên trán nàng, nói: "Ừm, ngủ thôi, ta không làm nữa. Sau đó nằm xuống, ôm lấy nàng vào trong lòng.
Bắc Minh Trì cảm thấy loại cảm giác này thật kỳ diệu, lúc mới bắt đầu, nghĩ rằng bản thân có lẽ cả đời này không cưới vợ cũng chẳng sao, nhưng mà bây giờ, hắn đột nhiên nhận ra, cảm giác có một lão bà nằm trong vòng tay cũng rất không tồi.
Bắc Minh Trì rất thích cảm giác như vậy, có lúc, duyên phận thật sự là một thứ gì đó rất kỳ diệu, làm sao có thể đột nhiên lại thích một nữ hài tử như vậy nhỉ? Hình như hắn thực sự chuẩn bị tốt để cùng nàng ấy sống đến bạc đầu giai lão rồi?
Trong căn phòng cách vách, Tô Ngưng Nguyệt thấy Thiên Vũ Hàn uống say đến bí tỉ rồi, còn chưa bước vào đã ngửi thấy nồng nặc mùi rượu. Trời ạ, đây phải uống bao nhiêu rượu không biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây