Chu Dật Thần nghĩ, sức khỏe Ngô Nhiễm không quá tốt, nếu không ăn cơm chắc chắn sẽ không ổn, có giận thì cơm vẫn phải ăn.
“Nhiễm Nhi, ra tới ăn cơm được không? Hôm nay phòng bếp có làm món cá hầm ớt nàng thích nhất đấy. Bên trong phòng truyền đến giọng nói lẫn tiếng khóc của Ngô Nhiễm, nói: “Ta không ăn. Chàng đi ra ngoài.
Lần này Chu Dật Thần đứng ngồi không yên, nói thế nào nữa đây, dù sao đó cũng là phu nhân của hắn ta, nàng ta còn đang khóc nữa, xem ra đã thật sự có kẻ nào không có mắt làm tổn thương nàng ta rồi.
“Nhiễm Nhi, nàng nói với ta đi, là ai ức hiếp nàng, ta sẽ đi báo thù cho nàng. Bên trong Ngô Nhiễm nghe vậy, trong lòng hơn thoải mái rất nhiều, sau đó giọng nói rầu rĩ truyền đến, nói: “Chu Dật Thần, chàng nói lúc trước chúng ta ở bên nhau, là ta theo đuổi chàng, nếu không phải ta tuyệt thực sắp chết, có phải chàng sẽ không thèm liếc mắt đến ta một cái không.
Chu Dật Thần nghĩ, xong rồi, sao đột nhiên Ngô Nhiễm lại nhớ tới mấy việc này vậy chứ? Chu Dật Thần thở dài một hơi, sau đó nói: “Nhiễm Nhi, lúc ấy là do ta quá tự ti, cảm thấy mình không xứng với nàng. Nàng tha thứ cho ta được không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây