"Là như vậy sao, Tô đại nhân quay về nhớ gửi một bức thư cho muội muội ngươi, nói ngày đại hôn đã đến gần, nếu như không muốn cả nhà họ Tô trở thành xương trắng thì bảo nàng ấy mau chóng trở về, dù sao trẫm cũng không muốn đến lúc đó, cưới một tân nương, là giả đâu."
Tô Mộc cảm thấy mình rất vô tội, nghe cứ như đôi phu thê đang dỗi hờn nhau vậy, hắn ta như vậy thì gọi là gì chứ?
Đương nhiên Tô Ngưng Nguyệt không biết Thiên Vũ Hàn tức giận, lúc này nàng đang chơi đùa với hài tử mới sinh, Tạ Chước Hoa. Tạ phu nhân thấy Tô Ngưng Nguyệt thích Chước Hoa như thế, hỏi đùa một câu: "Ngưng Nguyệt, sau khi trở về kinh thành, con và Hoàng thượng thành thân đi, nếu thích hài tử thật, thì lập tức sinh một đứa."
Tô Ngưng Nguyệt không yên lòng cười một cái, mặc dù mình thích hài tử, nhưng mà, cùng Thiên Vũ Hàn sao? Nghĩ lại vẫn là thôi đi. Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn cười, sau đó nói: "Bá mẫu, ta biết, người không cần quan tâm, ta còn muốn lúc đó để Tiểu Chước Hoa đi theo mình mà."
Tạ phu nhân nhìn nữ nhi trong lòng, vô cùng dịu dàng, sau đó nói: "Kỳ thật, Chước Hoa thật sự rất may mắn, cảm ơn Tạ gia của chúng ta, sau này, người của Tạ gia nhất định sẽ rất thích nàng."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây