Tô Ngưng Nguyệt thực sự không quan tâm đến việc công lao này là của ai, nhưng ông ta đến hỏi cũng không hỏi cô một câu nào, rồi biến nàng thành một kẻ ngốc, nếu như cái gì cũng không nói với nàng, chuyện như thế này, nàng tuyệt đối không thể chấp nhận. Tô Ngưng Nguyệt có thể chịu được mọi thứ, nhưng không thể chịu thiệt.
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Các bá phụ, bá mẫu, hôm nay con sẽ không ăn cơm ở đây nữa, con sẽ về phủ Tổng tham mưu xem người có rất năng lực, Tổng tham mưu Đường của chúng ta."
Người nhà họ Tạ cũng không để ý nhiều, chỉ gật đầu.
Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi nhà họ Tạ, sau đó Tiểu Linh ở bên cạnh, không hài lòng mà nói: "Tổng tham mưu Đường kia thực sự rất quá đáng, biện pháp rõ ràng là do tiểu thư người nghĩ ra, nhưng ông ta lại không nhắc gì về tiểu thư, muốn một mình lấy hết công lao cho bản thân mình. Quả thật là quá kinh tởm rồi."
Tô Ngưng Nguyệt hít thở sâu vài lần, nhưng vẫn không thể dập tắt được cơn giận bên trong lòng mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây