Vì vậy, quan viên được Thánh thượng sủng ái còn có mặt mũi hơn cả người thân của Hoàng thượng.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Thục phi với nụ cười khinh thường trên mặt, đó là ánh mắt mà Thiên Vũ Hàn dùng để nhìn nàng.
Thục phi bị Chương Dự bóp nghẹt, nàng ta tất nhiên sẽ lảng sang chuyện khác, nàng ta nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt, đánh giá nàng từ trên xuống dưới. “Vị này chắc là tiểu cô tử của Tô phu nhân. Ngươi mới đến kinh thành gần đây thôi hả? Tại sao trước đây không ai cho ngươi đến.
Sắc mặt Chương phu nhân trở nên tái nhợt, chẳng phải điều này có nghĩa là Dự Nhi của bà ấy không thể bao dung được tiểu cô tử sao?
Ai mà biết Tô Ngưng Nguyệt là người lợi hại hơn tẩu tử, nàng nói: “Theo lời Thục phi nương nương, chân của thần nữ cũng giống như chân của Thục phi, muốn rời đi hay không là tùy ý mình, người khác ép cũng không thể ép buộc được. Tất nhiên, miệng của thần nữ và miệng của nương nương cũng giống nhau, nương nương muốn nói gì, làm sao có thể ngăn cản? Những lời này vừa nói ra, ngay cả Chương Dự cũng nhìn về phía nàng, nàng ấy không ngờ tiểu cô tử vốn thường trầm lặng lại là một người lợi hại như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây