Hơn nữa, cho dù họ không quan tâm đến tác dụng thì chỉ cần nhìn vào cách đóng gói, sự tiện lợi thì họ cũng đã muốn mua. Ví dụ như sơn móng tay, món đồ này giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian trong việc sơn móng tay, màu sắc không đơn điệu mà rất đa dạng.
Trong cửa hàng của Tô Ngưng Nguyệt có sản phẩm mới, nàng mang vài bộ về nhà, một bộ cho mẫu thân, một bộ cho tẩu tử, một bộ cho mẫu thân của tẩu tử. Tất nhiên, những thứ Tô Ngưng Nguyệt mang về cho bọn họ khác với những thứ người khác mua.
Những thứ người khác mua đều là đồ bình thường, nhưng những thứ nàng mang cho người nhà đều được sản xuất trong không gian.
Chương Dự cũng biết tiểu cô tử (cô em chồng) có một cửa hàng trang điểm nhưng nàng ấy không ngờ tiểu cô tử sẽ cho mình một bộ, ngay cả mẫu thân của nàng ấy cũng có. Chỉ cần nhìn vào cách đóng gói cũng có thể biết được thứ này chắc chắn không hề rẻ. Tuy nhiên tiểu cô tử lại rất hào phóng.
Chương Dự vốn muốn từ chối nhưng Tô Ngưng Nguyệt lại nói: “Tẩu tử, nếu tẩu trả lại đồ cho ta thì tẩu đang coi ta như người xa lạ. Có nghĩa là ta phải chuyển đi ngay bây giờ, không sống ở nhà nữa. Tẩu tử, đồ ta ăn là của tẩu và ca ca, đồ ta mặc và dùng là đồ tẩu mua cho ta. Ta chỉ tặng tẩu chút đồ vật nhỏ mà tẩu lại khách khí với ta vậy sao, tẩu cứ coi ta như muội muội của tẩu là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây