Tuy nhiên, trước khi bà ấy gặp nạn, bà ấy xuất thân từ một gia đình nhà nho. Khi đó bà ấy bị lừa, lúc đang định chấp nhận thực tế và quay trở lại thanh lâu nơi mình đang ở thì tình cờ biết được có buổi phỏng vấn ở đây nên muốn thử sức. Thanh Nương không có ý giấu diếm điều gì cho nên Tô Ngưng Nguyệt biết Thanh Nương không phải là nữ tử tốt.
Nhưng vậy thì sao, trước đây bà ấy không như vậy, nàng chỉ muốn giúp tương lai bà ấy trở nên tốt hơn mà thôi. Vì vậy, Thanh Nương đã được giữ lại.
Thanh Nương nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt thì chuẩn bị quỳ xuống, nhưng Tô Ngưng Nguyệt lại đỡ bà ấy đứng dậy, nàng nói: “Thanh Nương, ngươi đang làm gì vậy?
Thanh Nương không cầm được nước mắt, bà ấy nói với sự áy náy: “Thanh Nương không xứng đáng với sự tín nhiệm của chủ tử, không quản lý tốt cửa hàng.
Tô Ngưng Nguyệt nói: “Không phải lỗi của ngươi, chúng ta làm không tốt rất nhiều việc. Ta cũng biết điều gì đang diễn ra trong cửa hàng. Thanh Nương, lần này ta có việc cần làm ở đây. Ngươi giúp ta mua một mảnh đất càng lớn càng tốt, sau đó trồng hoa, đồng thời nhờ người xem có thể xây một cái xưởng nhỏ ở đó không. Ngươi thống kê lại cửa hàng, cất những sản phẩm ít người mua, chỉ giữ lại những sản phẩm bán chạy nhất. Chúng ta cần tung ra sản phẩm mới. Thanh Nương cũng vui mừng, bà ấy vốn có ý định quản lý thật tốt cửa hàng này, nhưng trên thực tế, vì không có sản phẩm mới nên bản thân bà ấy cũng khó có thể duy trì được. May là bà ấy vẫn làm theo lời dặn của Tô Ngưng Nguyệt nên có thể duy trì tốt cửa hàng này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây