Thiên Vũ Hàn nghĩ, cũng đúng, thay vì cứ tự mình ở đây đoán mò, không bằng đi hỏi người biết rõ sự tình, liền nói: “Ra ngoài nói với An Vương Gia, cứ nói, xin phong Thế Tử vẫn là phong cho đích tử thì hơn, bảo hắn viết lại tấu chương rồi dâng lên đây. Còn có, cho Viện Phán của Thái Y Viện đến phủ An Vương một chuyến, xem thương thế của Vương Phi thế nào.
Trương Nghiêm đứng dậy đáp: "Rõ."Sau đó liền đi ra bên ngoài. Thiên Vũ Hàn nhìn Trương Nghiêm nói với Thiên Vũ An vài câu, Thiên Vũ An lập tức đứng dậy, chạy mất cả bóng rồi.
Buổi tối hôm đó, phủ An Thân Vương loạn như nồi cháo vậy, ai cũng không ngờ tới, An Thân Vương Phi vào cung một chuyến, trở về liền chọn tự sát.
Tạ Hồi đang được xem bệnh trong phòng, Tô Ngưng Nguyệt vẫn luôn ôm chặt hai đứa nhỏ ngồi ở bên ngoài nhìn thị nữ bận rộn ra ra vào vào lên lên xuống xuống. Hai mắt Tô Ngưng Nguyệt cũng cay xè, nàng tưởng rằng, A Hồi tỷ tỷ sẽ được hạnh phúc chứ.
Nàng vẫn còn nhớ lúc A Hồi tỷ tỷ xuất giá, nụ cười trên mặt vô cùng ngọt ngào, Ngô Nhiễm lúc đó còn trêu chọc nàng ấy: "Vương gia à? Ta nghe nói Vương gia có nhiều nữ nhân lắm đó, có khi nào tỷ sẽ bị bỏ rơi không, bị bỏ rơi cũng đừng có lo, chạy vào lòng bọn ta này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây