Tạ Hồi tiếp tục nói: "Thực ra năm đó, Nhiễm Nhi nhìn trúng Chu Dật Thần kia, ta thật sự không hiểu nổi, một người cái gì cũng không có, xứng đáng sao? Bây giờ nhìn lại, ta được gả cho nhà tốt nhất, nhưng mà, cuộc sống thảm nhất, Ngô Nhiễm bây giờ, đã là Tam Phẩm phu nhân rồi, dưới gối nam nữ đầy đủ, Chu Dật Thần không có bất kỳ thê thiếp nào khác, cũng không ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, bây giờ người trong Kinh Thành đều biết, Chu Đại Nhân, sợ nhất chính là thê tử trong nhà, là một kẻ sợ vợ.
Trước kia, Vương Gia vẫn luôn coi đó là chuyện cười để kể cho ta nghe, nhưng mà bây giờ, ta lại vô cùng ngưỡng mộ họ. Nếu như năm đó, ta gả cho ca ca của muội, vậy hẳn là tốt biết bao, ca ca muội, cũng sẽ đối tốt với ta như vậy nhỉ.
Thông minh như Tạ Hồi, sao có thể không nhìn rõ tâm tư mẫu thân ta chứ, chỉ là khi đó, Tạ Hồi cao ngạo, không muốn gả cho một người như vậy mà thôi, sau đó, mới để cho Chương Dự chiếm được món hời.
Đến buổi chiều, Tạ Hồi liền vào cung một chuyến. Trong Sùng Minh Điện, bên người Thiên Vũ Hàn chỉ lưu lại Trương Nghiêm cùng A Bố, Tạ Hồi quỳ ở dưới đất, hồi lâu vẫn không nói gì.
Thiên Vũ Hàn nói: "Ngươi không phải muốn nhi tử của ngươi trở thành Thế Tử sao? Trẫm có thể thanh toàn cho ngươi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây