Tô Ngưng Nguyệt dùng ánh mắt ra hiệu với Vạn Doanh, sau đó tiến lên nói: "Mẹ nuôi, người về rồi, vị phu nhân này nói là đến đây tìm người, con cũng không thể không cho người ta vào nhà, nên là con liền để bà ấy vào trong viện đợi người.
Vạn Doanh không muốn nhìn thấy người nhà Bắc Minh chút nào, một chút cũng không muốn. Bà ấy nhìn nữ tử trước mặt mình, sau đó hỏi: "Nói đi, ngươi tới đây làm gì?
Phạm di nương nắm chặt dày vò cái khăn trong tay, ánh mắt xẹt qua chút do dự, có điều muốn nói, nhưng lại có chút sợ hãi. Vạn Doanh nhìn không quen cái kiểu rụt rè sợ hãi của bà ta.
"Nếu ngươi không muốn nói, vậy thì ngươi đi đi.
Phạm di nương sợ hãi nói một câu: "Không, ta không đi."Sau đó cắn răng nói: "Phu nhân, cầu xin người nể tình Ương nhi nhà chúng ta ở bên cạnh hầu hạ người nhiều năm như vậy mà giúp đỡ nó đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây