Tô Ngưng Nguyệt còn lâu mới đồng ý với quan điểm này. Dựa vào dâu mà phải nhượng bộ bọn họ, bản lãnh không có, cũng chỉ dám dùng chút thủ đoạn hạ lưu này. Có thời gian làm chuyện như vậy không bằng đi nghiên cứu sản phẩm của chính mình, nâng cao chất lượng của sản phẩm đi còn hơn. Sử dụng thủ đoạn bôi đen bỉ ổi như vậy để làm giảm uy tín của người khác thì có nghĩa lý gì?
Lời Diêu Xuân nói, Tô lão gia tử cũng không đồng tình lắm, ông an ủi Tô Ngưng Nguyệt:
"Ngưng Nguyệt à, đừng nghe nương con nói bừa, việc buôn bán chỉ cần mình dựa vào năng lực quang minh chính đại mà kiếm tiền, sợ gì người khác đàm tiếu. Mọi người đều đến cửa tiệm của con mua hàng, chính là do nơi này tốt, mà bọn họ trái lại sẽ tự mình tỉnh ngộ ra.
Không thể có chuyện sau này khách nhân đến nơi này của các con mua đồ còn bị đuổi ra ngoài như vậy được."
Tô Ngưng Nguyệt thấy quan điểm của gia gia nàng xem ra càng thỏa đáng hơn, sau đó nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây