Ngô Nhiễm nghe thấy di mẫu nói vậy liền không chịu: “Di mẫu, con đâu có ép buộc người, là người cứ nhất quyết muốn đến đây, con nói không cho người đến, nói người quá làm người khác chú ý rồi mà, còn nói con ghét bỏ người già rồi, người ngược lại hay rồi, còn dẫn nương con đến đây. Đến lúc đó Ngưng Nguyệt làm sao dám nhận tiền của người được chứ. Người làm như vậy bọn con sắp sập tiệm mất thôi.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt đi ra, nàng tươi cười uyển chuyển nói: “Ai dô, sao mà sập tiệm được chứ, đến lúc đấy cứ trừ phần tiền này từ tiền hoa hồng của Nhiễm Nhi tỷ tỷ chẳng phải là được rồi sao, dù sao thì Nhiễm Nhi tỷ tỷ cũng không thiếu chút tiền này.
Vừa dứt lời mọi người có mặt ở đó đều bật cười. Ngô phu nhân cũng đi ra nói: “Được rồi được rồi, con khỉ nhỏ, sao con không dẫn chúng ta đi xem thử, ai mà thiếu tiền của con chứ, hôm nay nương xuất môn có mang ngân lượng theo đấy nhé.
Lúc này Ngô Nhiễm mới dẫn mấy vị phu nhân lên lầu hai, sau đó vài thị nữ phụ vụ cũng dẫn các vị phu nhân vào trong hưởng thụ.
Kỳ tật mà nói Tô Ngưng Nguyệt vẫn có chút bất an, nàng vẫn sợ bản thân làm không đủ tốt ở mặt nào đó, dù sao lĩnh vực phục vụ này nàng chỉ vừa mới làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây