Phương phụ sau khi nghe xong mới thỏa hiệp nói: “Được rồi, nhưng các con phải đồng ý với ta, kiếm được tiền thì các con hãy tự để dành lại, nợ trong nhà phụ thân sẽ nghĩ cách, các con kiếm được bao nhiêu đều là của các con hết.
Phương Phương cùng Phương Phân đều không ngốc, lúc này đương nhiên phải đồng ý trước rồi nói, đến lúc đó kiếm được tiền liền nhất định phải trả hết nợ trong nhà trước tiên, những việc khác đều không quan trọng.
Sau khi thuyết phục được Phương phụ, ngày hôm sau các nàng liền đến quán điểm tâm Tô Ký báo tin. Tô lão gia tử nhìn thấy hai người các nàng cũng rất vui vẻ, dù sao hai tiểu cô nương này đã ở nhà ông lâu như vậy, ông cũng đã có hiểu biết nhất định về bọn họ, tay chân nhanh nhẹn còn hiếu thuận, mấy đứa bé như vậy khiến ông rất thích.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy mọi chuyện đều đã đâu vào đó, công việc mỗi ngày của nàng là đi dạo trên núi, đến phân xưởng của nàng kiểm tra, nhưng việc ở xưởng vốn dĩ cũng không có gì để nàng phải luôn nhìn chằm chằm, sau khi mọi người đã học được cách làm thì càng ngày càng trở nên thuần thục, căn bản cũng không có gì đáng phải lo lắng, đãi ngộ của phân xưởng cũng rất tốt, sẽ không có ai cảm thấy bất mãn với phân xưởng.
Tình cờ hôm nay ở học đường của Tô Thần cho nghỉ một ngày, lại vừa lúc bò sữa nuôi trên núi cũng xem như đạt tiêu chuẩn, đã có thể bắt đầu vắt sữa. Vì chuyện vắt sữa này mà Tô Ngưng Nguyệt đã đặc biệt mời vài thím ở trong thôn đến giúp, nàng trả công cho bọn họ ba văn tiền một thùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây