Chu Dật Thần nhìn Ngô nhiễm đang nằm trên giường, trông nàng ấy bây giờ so với lần gặp mặt trước kia lại gầy đi rất nhiều, gầy đến nỗi chỉ còn da bọc xương.
Chu Dật Thần bước đến nói với Ngô phu nhân: “Phu nhân, để cho ta làm đi. Ngô phu nhân gật đầu, tiếng trò chuyện bên ngoài bà đều nghe được, bà đoán bệnh của nữ nhi nhà mình có thể có liên quan đến người nam tử này.
Chu Dật Thần đón lấy chén thuốc từ Ngô phu nhân, hắn cũng không trực tiếp đút thuốc cho Ngô nhiễm, ngược lại hắn lại nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, sau khi hôn xong cả khuôn mặt hắn đều đỏ bừng.
Ngô Nhiễm cảm thấy được có ai đó đang hôn lên trán mình, nàng từ từ mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt là Chu Dật Thần, nước mắt của nàng lại chảy xuống. Chu Dật Thần nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt nàng, “Đừng khóc.
Ngô Nhiễm đã thật lâu không có nói gì, lúc này muốn nói lại không thể phát ra âm thanh. Chu Dật Thần ngăn cản nàng mà nói: “Nàng không cần phải nói, ta đều đã hiểu. Nàng phải mau chóng khỏe lại, chỉ khi nàng khỏe lại mới có thể trở thành tân nương của ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây