Tô Ngưng Nguyệt nhìn người đàn ông trung niên lão luyện này một lúc lâu, người này là một trong số những người ăn mày kia, người đàn ông trung niên nhìn dáng vẻ nghi hoặc của Tô Ngưng Nguyệt, liền lập tức hiểu ra và nói: “Cô nương, ta tên là Hà Trung, bọn họ đều gọi ra là Trung thúc, mấy năm trước gặp nạn, sống trong đám ăn mày mấy năm, nếu như không phải có cô nương thì bây giờ ta cũng không biết là đã chết ở chỗ nào rồi.
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói: “Trung thúc đừng nói như vậy, thúc có hôm nay đều là nhờ vào sự nỗ lực của bản thân, những người làm trong nhà xưởng nhỏ này của ta cũng phải làm phiền thúc rồi.
Hà Trung nói: “Cứ giao cho chúng ta đi, mọi người bắt đầu làm việc thôi.
Những người tới cùng với Hà Trung hét lớn: “Bắt đầu làm việc thôi.
Thấy bọn họ tiến hành dạy học theo trình tự, không rườm rà, Tô Ngưng Nguyệt yên tâm đi tới nhà xưởng lớn, Tô Mộc đang bận làm nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt tới liền nói: “Không phải hôm nay nhà xưởng nhỏ bắt đầu đi vào sản xuất sao? Sao muội lại tới đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây