Có thể là vì hôm nay lên núi huấn luyện với Tô Ngưng Nguyệt, sức lực cậu ấy đã tiêu hao hết rồi, nên mới ngủ sớm như vậy.
Lúc này Diêu Xuân ở trong phòng vốn dĩ không ngủ được, trong đầu bà ấy vẫn cứ hiện lên hình ảnh của Tô Ngưng Nguyệt vừa nãy ở bên ngoài.
“Nguyệt Nguyệt hôm nay bị sao vậy? Tại sao bây giờ Nguyệt Nguyệt không tâm sự với ta nữa? Diêu Xuân nghĩ.
Diêu Xuân không biết nữ nhi của bà ấy đã qua đời từ lâu rồi, người bây giờ không phải nữ nhi của bà ấy.
Mà Tô Ngưng Nguyệt lúc này cũng đang nằm trong phòng mình nhớ đến mẹ mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây