Nhìn vật phẩm sắp xếp ở bên trong, trong đôi mắt của Tô Ngưng Nguyệt lóe lên một tia sáng lạnh lùng, Thiên Vũ Trạch ngươi được lắm. Tội phản quốc, ngươi có gánh nổi không?
Không có chút thương xót nào, vơ vét sạch sẽ toàn bộ mọi thứ ở bên trong. Dùng không gian để đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, xem xem còn có bỏ sót gì không.
Nhìn mặt đất trống không, Tô Ngưng Nguyệt hài lòng mỉm cười và quay người bỏ đi.
Chỗ của Thiên Vũ Hàn, đêm đã khuya rồi mà Thiên Vũ Hàn vẫn chưa ngủ mà ngồi trên chiếc ghế ở trước bàn, ngón tay không ngừng vuốt ve một cây trâm, cây trâm này không phải là cây trâm quý giá gì, chỉ là một cây trâm gỗ bình thường, nhưng Thiên Vũ Hàn xem nó như thể là vật báu tuyệt thế vô song.
Nguyệt Nguyệt à, lần sau sẽ không cho nàng rời xa ta nữa…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây