“Nhưng chúng ta tới biên cương để làm gì chứ? Nếu như ngươi bị bọn họ phát hiện thì chúng ta lại càng phiền toái hơn. Lâm Dương vẫn có chút không đồng tình, đi tới đó thật sự là có hơi nguy hiểm.
“Bây giờ hoàng thượng không thể rời khỏi kinh thành, tình hình ở biên cương thì càng ngày càng tệ, nếu như không có ai có thể tới biên cương thu thập chút tin tức tình báo cho người thì những hoàn cảnh khó khăn mà sau này người phải đối mặt sẽ càng nhiều, bây giờ chúng ta có thời gian, tại sao lại không tới đó một chuyến chú? Tô Ngưng Nguyệt nói ra những suy nghĩ ở trong lòng mình.
“Nhưng mà… Lâm Dương vẫn tiếp tục lên tiếng.
“Đừng nhưng nhị gì nữa, đây là ta nói cho ngươi biết là chúng ta đi đâu thôi chứ không phải là đang thương lượng với ngươi, bây giờ chúng ta sẽ đi ngay, càng sớm càng tốt. Tô Ngưng Nguyệt lên tiếng, giọng điệu lần này không còn nhã nhặn dễ nghe nữa, mà tràn đầy giọng điệu áp bức của người bề trên.
“Vâng. Lâm Dương nhìn vẻ mặt kiên định của Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta biết rằng mình không thể lay chuyển nổi nàng, hắn ta nghĩ bọn họ mang theo ám vệ Thập Tam tới đây rồi, dù thế nào cũng phải bảo vệ công tử thật tốt, cho dù hắn ta có phải đánh đổi cái mạng này thì cũng phải đưa nàng an toàn trở về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây