Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy rõ trong mắt của Thiên Vũ Trạch là một tia khinh thường, nàng nắm chặt tay phát ra tiếng kêu rắc rắc, nàng muốn để cho hắn ta thấy xem nàng có dám hay không, cẩn thận đặt Mao Mao trên mặt đất, lúc này hai mắt của Tô Ngưng Nguyệt đỏ bừng lên.
Tô Ngưng Nguyệt trực tiếp tấn công Thiên Vũ Trạch, không có mánh khóe gì, trực tiếp tấn công về phía huyệt Mệnh Môn, như thể là thật sự muốn giết chết Thiên Vũ Trạch vậy.
Thiên Vũ Trạch cũng là một người võ công cao cường, đương nhiên sẽ không ngồi yên chịu trận, nhưng điều khiến hắn ta kinh ngạc là không ngờ Tô Ngưng Nguyệt lại biết võ công, sau khi tiếp chiêu, Thiên Vũ Trạch càng lúc càng kinh ngạc, công phu của Tô Ngưng Nguyệt cũng không phải kém.
Tô Ngưng Nguyệt càng đánh càng nhanh, đôi mắt cũng không ngừng đỏ bừng lên, bây giờ Thiên Vũ Trạch đã có chút trầy trật khi phải đối phó với Tô Ngưng Nguyệt, hắn ta không ngờ là võ công của Tô Ngưng Nguyệt lại lợi hại như vậy, bây giờ hắn ta đã sử dụng toàn lực rồi, nhưng bây giờ cũng có chút không chống đỡ nổi nữa rồi.
Tô Ngưng Nguyệt lúc này hoàn toàn khác với lúc bình thường, không còn dáng vẻ nhã nhặn lịch sự của thường ngày, lúc này nàng không phải là hoàng hậu uy nghiêm như mọi ngày, cũng không phải là dáng vẻ của một nữ nhân nhỏ bé ở trước mặt Thiên Vũ Hàn, cũng không phải sự cay nghiệt khi đối đãi với những kẻ đáng ghét, trong mắt của nàng bây giờ chỉ có sát ý, khắp người từ trên xuống dưới toàn là sát ý, giống như là một nữ ma đầu lăn lộn trên giang hồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây