“Không có liên quan gì đến Diệp Phù cả, Diệp Phù rất quan tâm tới tôi, tôi không quan tâm cô có suy nghĩ gì, về sau đừng nói Diệp Phù không tốt ở trước mặt tôi, tôi không thích nghe những lời đó. Chờ mẹ cô tỉnh lại, cô nói với bà ấy một tiếng, lều trại vẫn cho hai người mượn, những con rắn này đều có thể ăn được, tôi đi xử lý, cô lau vết máu trên mặt đất đi.”
“Chị Khâu Lan, chị hiểu nhầm em rồi, em không có ý gì khác.”
Khâu Lan xua xua tay: “Được rồi, không nói những chuyện này nữa, làm việc đi.”
Đỗ Na nhìn bóng dáng Khâu Lan, mấp máy môi không nói, mà lúc này, bà Đỗ vừa mới ngất xỉu từ từ tỉnh lại.
“Na Na, rắn đâu? Chúng chết hết rồi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây