Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh

Chương 87: Mưa tạnh, bản tính con người. 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Không có loại thuốc này, ông ấy không qua khỏi đêm nay, hãy cùng ông ấy đoạn đường cuối đi, thuốc mỡ này là cho cô.”

Bị đá một cước, Đỗ Thành tiến đến tử vong nhanh hơn.

Về đến nhà, Diệp Phù không còn buồn ngủ, bên ngoài vẫn còn chút mưa nhỏ tí tách, tuy rằng cách một bức tường nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi tanh hôi của nước lũ. Diệp Phù bật đèn khẩn cấp, mắt cứ mở to như vậy trôi qua một đêm.

Những vết nứt da trên chân vừa mới kết vảy lại xuất hiện vết nứt mới, có thể do đã lâu không được phơi nắng, làn da trắng bệch có chút đáng sợ.

Sáng sớm 6 giờ Đỗ Thành ngừng thở, thi thể của ông ấy được Đỗ Na và bà Đỗ khênh lên mái nhà, những người ở 1101 sau khi biết chuyện còn náo loạn cả ngày, sợ Đỗ Thành lưu lại virus lây nhiễm cho bọn họ, ầm ĩ muốn đuổi Đỗ Na và bà Đỗ ra ngoài. Vẫn là cảnh sát Tống và Ngô Vạn Phát phòng 801 đứng ra ngăn lại mới bình ổn được chuyện này.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 42%👉

Thành viên bố cáo️🏆️