“Diệp Phù, hay là để tôi lái xe.”
“Anh cận thị mà, anh lái xe tôi không yên tâm.” Phương Nhất lo lắng nói.
Tề Viễn có chút áy náy: “Nhưng cũng không thể cứ để hai người họ lái xe mãi được.”
“Không sao, tôi không mệt.”
Diệp Phù lấy ra một mảnh vải sạch đưa cho Khương Nhũng, Khương Nhũng xỏ mảnh vải vào một cái que, làm một cái gạt mưa đơn giản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây