Lúc này, Khương Nhũng vác một bó củi từ bên ngoài trở về, Diệp Phù và anh ta liếc mắt nhìn nhau, lông mày nhẹ nhàng nhướng lên.
Ây dô, sứ giả chính nghĩa trở về rồi.
“Khương Nhũng, chúng ta đi múc nước đi.”
Khương Nhũng bị Diệp Phù nhìn chằm chằm, tai tai ửng hồng: “Được.”
“Diệp Phù, Khương Nhũng cũng chịu khó quá đấy, vẫn luôn tay luôn chân, tôi bảo Du Hướng đi kiếm gỗ, anh ấy mỗi lần quay về chỉ mang theo ba bốn que, còn luôn nói bản thân đau đầu đau mắt đau chân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây