Lưu Chương bưng ấm nước đi tới, vừa lau mồ hôi vừa nói: “Tôi đã đến đây hơn 20 năm trước, nơi này có một thị trấn du lịch, ngôi chùa cổ này rất nổi tiếng, có rất nhiều người muốn sinh con và kết hôn thì đến đây cầu nguyện. Nghĩ mà xem, biết bao nhiêu nơi đã sụp đổ nhưng ngôi chùa cổ này vẫn còn nguyên vẹn.”
“Lão Hoàng dẫn Tranh Tranh đi lên rồi, tôi nhớ rõ anh ta là người theo chủ nghĩa duy vật, ở tuổi này sao lại trở nên mê tín vậy chứ.”
Vạn Đào mỉm cười nói: “Điều này là bình thường. Ngay cả một người theo chủ nghĩa duy vật cũng muốn được yên tâm sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy.”
“Ngọn núi này tên là gì?”
“Núi Càn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây