Diệp Phù nhanh chóng quay lưng lại, vừa rồi cô đã nhìn qua toàn bộ phòng chứa đồ, không có cửa sổ, xem ra không có cách nào nhóm lửa sưởi ấm ở bên trong.
“Cộc cộc cộc…” Có người tới đập cửa, phát hiện cửa khóa trái, họ mắng chửi rồi lại đi nơi khác.
Bên ngoài có tiếng bước chân hỗn loạn, còn có tiếng trẻ con khóc và người lớn chửi bới.
“Được rồi, lại đây ngồi đi.”
Diệp Phù bước tới, Khương Nhũng đang lau bộ lông dài ướt đẫm trên người Đậu Miêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây